nhận ra rằng dạo này không kiềm chế được cảm xúc... hôm nay rất rất buồn, cv thì còn 1 đống mà buồn quá... muốn kêu la và đã nói chuyện với 1 số người mà vẫn chưa thấy nguôi ngoai... ước nó như là 1 giấc mơ... sao những khó khăn cứ mãi bủa vây nhỉ?.... thèm được nói chuyện, nhớ cách cười "hehe" ấy....
Bước xuống phố sáng tinh mơ, dạo qua góc công viên..có bao điều, người người chào bình minh đang đến , nhìn cụ già tập dưỡng sinh sao trong tâm ta thấy bình yên, một Hà Nội rất thân quen.yeeaah. Mặt trời hồng rạng rỡ phố xá bỗng nhiên càng đông hơn,nhìn dòng người vội vã nối những chiếc xe dài lê thê...hey..yeah.....~♪ ( ̄ー ̄)~♪
Hẹn bạn đi lang thang, nếu bạn bận sẽ đi 1 mình cũng ok. Bạn sắp lấy chồng và đi nước ngoài, cơ hội gặp nhau ko còn nhiều. Cố gắng tạo cơ hội để gặp nhau nên đã chờ bạn xong việc rồi đi chơi. Bạn mất hút cả buổi, ko một động tĩnh ... nản.
Một ngày mưa, chị - con người luôn bận rộn, gọi điện nói chuyện. Cũng tiện lúc 2 anh em đang muốn rủ chị cf, nhờ chị cho 1 cái hẹn... lúc nào cũng ok, chị trả lời. Dự định cancel công việc để đi cùng anh chị. Ngày hẹn, anh có việc nên về HT luôn. Liên lạc lại với chị bằng mọi cách ko được; chờ tin tức của chị trong khi có bao nhiêu việc cần làm. Chị gọi điện hẹn hôm khác nhé... haizzz
Em gọi điện hẹn gặp nhau vào 1 ngày khá bận rộn của mình. Cancel 2 cái hẹn để gặp em, sát giờ hẹn em gọi điện hôm nay em lại bận.... bực.