chuyện của tu nghiệp sinh

chuyện của tu nghiệp sinh

cũng kô định viết bài này ra,nhưng đọc trên diễn đàn,thấy nhiều bạn phân vân cho con đường tu nghiệp sinh quá nên mình viết đôi điều kể cho các bạn nghe về chính câu chuyện của mình,về chính những gì mình đã trải qua sau khi sang nhật với tư cách tu nghiệp.những bạn nào là thành viên của kansai thì chắc chắn sẽ biềt câu chuyện này
là sinh viên cao đẳng bách khoa mới ra trường,chưa công ăn việc làm,nghe người ta giói thiệu vào sài gòn họ kiếm cửa cho đi nhật làm với lương tháng 600usd,thích lắm,hợp đồng với họ hẳn hoi luôn là chi phí đi mất khoảng 14000usd,với thời gian 4 tháng lá bay,họ nói chia tay mọi người ở nhà luôn đi vì vào nam xong là bay luôn,bố mẹ mừng mừng tủi tủi thương thằng con trai đi làm xa nhà nên tổ chức bữa tiệc chia tay,mọi người đều đén đông đủ hết,cô chú ,ông bà ,bạn bè,sau đó mình lên đường vào sài gòn cùng vài người nữa,đền nơi họ chỉ cho mình đến cty,nói cứ váo đấy nói là cháu cô này là người ta biết,đăng ký xong họ kêu mình tham gia lớp học tiếng của họ rồi đợi đến đợt phỏng vấn,4 tháng một lần mình lại đi tuyển trúng dự bị rồi lại học lại,tiền thì cứ nộp,ăn thì cứ ăn,chán nản muốn về lắm mà kô dám về,ở nhà đã trót nói là đi rồi,tổ chức chia tay rồi,tiền đặt cọc đã đặt rồi,giờ mà về thì kô biết đeo cái gì vào mặt cho khỏi xấu hổ nữa,đến hơn 1 năm trời thì mình may mắn(chả biết có may kô nữa) được trúng tuyển,ký kết hợp đồng đoàng hoàng là tiền lương năm đầu 6man9,nhà cửa điện nước cty chịu,vậy mà khi sang đến nơi cty đè cổ ra bắt trả tiền điện nước,vậy là mỗi tháng mất 6 sen rồi,còn ăn uống chi tiêu nữa,làm vừa hàn vừa mài vất vả lắm,nhịn ăn sao lám được,lại thêm khoản tiền vay nợ ở nhà để đặt cọc nũa,toàn đi mua xương gà bán hạ giá trong siêu thị thôi,50 en quá rẻ,chắt chiu dành dụm mãi 6 tháng trời mới để ra được 30 man để gửi về,cuối tháng đó tiền trong tui kô còn xu nào,cả bọn 6 thằng luôn,gạo thì còn,thức ăn hết,có mỗi bộ xương gà thì lại kô chặt được vì dao mẻ rồi,mình và mọt người bạn cùng phòng rủ nhau ra bãi rác xem có nhặt được cái gì về dùng tạm kô,hôm đó là ngày 31/1 nghĩa là ngày hôm sau mình được nhận lương,hai thằng ra bãi rác nhặt được cái kéo,thằng bạn thì nhạt cái casette bỏ túi,nói chung mình dân bách khoa nên nghĩ có thể sửa được để dùng nên mang về,đi được nửa đường thì bi gọi lại,người ta nói bãi rác đó kô phải chỗ để nhặt và yêu cầu người cty tới,mình cũng xin lỗi họ vì mình kô biết họ có nói gì đó mà mình chỉ hiểu mang máng là nếu mình vô tình kô biết thì khi người cty mình đến họ sẽ bán lại,coi như kô phải mình lấy của họ,mình gọi điện thoại cho người phiên dịch của bọn mình đến,và mình cũng kô nghĩ là gọi dt cho người đó tình hình lại tồi tệ đến như vậy,người của hiệp hội và cty đến họ yêu cầu cho hai đứa mình về nước,sững sờ mình mới hỏi vậy về như thế có bị mất tiền đặt cọc kô,thì nhận được câu trả lời là vi phạm hợp đồng thi sẽ bị mất hết,thậm trí vé máy bay ngày mai cũng phải trả luôn,mình dã phản ứng và đòi gọi cảnh sát thi họ trả lời là kô được vì nếu cảnh sát đến những người còn lại cũng sẽ bị trục xuất luôn,sau khi mình phản ứng như vậy họ đã bắt mình và bạn mình đứng khoanh tay vào tường luôn,thu thẻ ngoại kiều của hai đứa,giữ luôn cả điện thoại,đứng đến 12h đêm,người của cty về hết chỉ còn 2 người của hiệp hội,một kế hoạch bỏ trốn đã được mấy người bạn trong phòng mình vạch ra,một người bạn đã cho mình 600 en,một người thì đi nấu cơm mời mọi người ăn,người phiên dịch của hiệp hội dường như biết ý định trốn của bọn mình nên đã theo sát mình đến cùng(xin nói với các bạn mình sang nhật có 1 mình,kô quen biết ai để mà muốn trốn cả)đến 1h đêm thì giám đốc hiêp hội đi taxi đến,ổng muốn lên mà kô biết phòng mấy nên đã gọi dt cho người phiên dịch,cũng là may mắn cho mình,vodafone của ông ấy kô có sóng nên đã lơi là cảnh giác với mình,thế là mọi người đã hé cửa sổ cho minh với bạn mình trèo ra,đêm tối mình đã trượt từ trên tầng 4 xuống hai thằng mỗi thằng chạy một ngả,mình men theo bờ ruộng tìm được cái bệnh viện bỏ kô,chui lên nóc nhà chụp mấy tấm cách nhiệt đắp cho đỡ lạnh vì mình mặc mỗi bộ đò ngủ,nằm đó hơn 1 ngày,vừa lạnh vừa đói,trời đang có tuyết nữa.Đến chiều đói quá,phải mò ra,mình định đến ga để đi đến nhà bạn hồi đi cùng,may ra nó giúp đuợc gì kô,lại kô dam đi đường cái sợ bị bắt lần theo bờ ruộng mãi cũng đến gần ga,chỉ cần qua được cây cầu bắc qua sông yodo kia thì mình có hy vọng thoát được rồi,7h tối,tìm mãi cũng kô có đường tắt để đi qua cây cầu phải chờ tối hẳn mới dám qua,đang lò mò đi lên cầu thì thấy anh đèn pin loa lóa,thì ra người của cty và hiệp hội đang rình mình trên cầu rồi,vác gậy bong chày dồn mình mãi mình rúc vào bụi lau sậy sát bờ sông,có lẽ gai nhiều quá kô chú nào dám chui vào,hơn nữa lại là sát bờ sông rồi nên nghĩ mình kô còn đường thoát,tình thế này mà bị bắt chắc nó đánh mình sống dở chết dở mất,hơn nữa khoan tiền ăn học rồi nợ nần ở nhà nữa về nhà cũng chết,kô còn đường lui mình đã buộc phải nhảy xuống sông,thật sự kô biết bơi,nhưng cái bản năng phải sống đã buộc con người ta phải nỗ lực,mình chỉ biết nín thở cho oxi tràn đầy lồng ngực để kô bị chìm thôi,có lẽ cái số mình chưa đến lúc chết nên dòng chảy đã cuốn mình đến đuợc chân cầu gần bờ bên kia lội được lên bờ vừa rét vừa đói mình gõ cửa nhà người nhật xin quần áo thì bị họ xua chó ra đuổi,cứ để quần áo ướt như thế mình vào tàu điện đi lên osaka,nước chảy ướt sũng chỗ mình đứng,người ta nhìn như quái vật lạ,cuối cùng thấy tàu thong báo có vấn đề gì đó,mình liên tưởng ra ngay và đã nhảy xuống ga gần nhất chỉ còn đúng 20 en để dt cho bạn gái mình lúc dó ở toyohashi là mình sẽ đến ga này,thế là cúp máy.cũng may bạn gái mình cũng biết,cô ấy đã dt cho người bạn đi cùng đợt với mình tìm đường đến.mình chỉ biết chui trong nhà vệ sinh để chờ,1 tiếng sau bạn của mình đến mang quần áo ,giày cho minh mượn 4 man cùng 1 cái dt card.mình đã bắt tàu từ osaka lên nagoya theo địa chỉ bạn của bạn mình vừa cho,lên đến maibara đúng 12h đêm,chuyến tàu cuối cùng,kô giấy tờ kô dám lang thang ngoài đường lại lo nữa mình đã phải bắt taxi đi từ maibara lên nago,tròn 3man6,đến arimatsu đúng 2h đêm.
 
Bình luận (74)

santa

New Member
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

Nghe câu chuyện của bạn sao mà buồn thế. Người phiên dịch là người Việt hay người Nhật vậy bạn? Nếu là người Việt thì quá tệ bạn ạ. Cám ơn bạn cho mọi người một câu chuyện sống động và chân thật về đời sống của tu nghiệp sinh để mọi người không bị sốc hay ảo tưởng về nó khi có ý định đi theo diện đó.
 

khongtu19bk

New Member
Hic, đọc xong bài viết của bác, em nản toàn tập luôn. Các anh học VCI ở trường Thăng Long chiều nay còn nói với em là chi phí ở Nhật tầm khoảng 800usd. Lương thoả thuận tầm 2000usd, như vậy để được 1200usd/tháng.
Em thấy mơ hồ quá, theo như anh Admin nói thì tầm 800usd không thể sống được ở Nhật rùi >"<

Em cũng ko biết nên đổi lựa chọn không. Nếu học VCI thì thoả thuận lương và sang đó làm.
Nissan thì hiện nay đang có chương trình tu nghiệp tại Nhật, ăn ở toàn bộ chi phí họ trả. Tuy nhiên sang đó chỉ là học việc chớ ko có lương.

Không biết nên chọn hướng nào cho chắc ăn nữa >"<
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

mình kể chuyện này kô ngoài mục đích khuyên các bạn,bạn nào có y định đi lao động hợp tác thì nên cẩn thận trước những kiểu hợp đồng như của mình,người ta thường nói bút xa thì gà chết đấy,
mình đến arimatsu lả đúng 2h đêm,đói lả người cũng may người bạn mình quen đón được mình ở ngoài ga đó,vì đều là dân trốn nên kô dám để taxi đưa vào nhà.Nhà nguòi bạn đó gồm 20 người ở cùng một cty,chia ra làm 2 ca,sáng và đêm,chỉ vỏn vẹn hơn 10m vuông,mình đã ở đó được tròn 1 tuần sau đó lại di chuyển xuống inuyama tại sokai ở đó kô chịu nhận mình vì mình kô có hộ chiếu(hộ chiếu giả cũng ok).xuống inuyama mình lại đuợc quen mấy anh hơn tuổi minh nữa,họ ở Nhật cũng được 5-6 năm rồi,một tuần,lại một tuần trôi qua,vì mình kô tiền,kô giây tờ nên xin việc hết sức khó khăn,tưởng chừng chán nản rồi thì nhận được cuộc dt của một sokai vùng nagoya,ho hẹn mình đi gặp mặt sau đó đưa mình đi thử việc,cũng may thấy mình hiền lành,lại làm đuọc việc họ đã nhận vào làm,làm ở đó được 4 tháng,kô dám ra khỏi nhà vì cảnh sát vá newkan họ quần ác quá,chỉ dám đi đến cty rồi lại về nhà,cũng may bạn gái mình thương mình nên cuối tuần nào cô ấy cũng lên và mua đồ ăn cho mình,cuối cùng vì chưa trả xong nợ,sợ bị bắt về mình đã buộc phải nghỉ ở đó tìm công việc mới,mất thêm 3 tháng thất nghiệp nữa ở trong nhà bạn gái mình đang tu nghiệp.tròn một năm ngày mình qua đó thì bạn bè mình quen biết đã xin được cho mình đi làm ban đêm ở một cty bánh mỳ,đêm nào cũng làm từ 10-12h,tiền lương được 900-1sen2 một giờ,tháng làm 30 ngày,kô nghỉ ngày nào,hầu hết những ngày chủ nhật là mình kô ngủ tại còn phải đi siêu thị mua đồ ăn cho một tuần,chưa kể làm đêm nhiều người mình gầy hẳn đi,trụ được ở đó 8 tháng mình lại buộc phải nghỉ vì kô đủ sức để theo nữa,thế là một lần nữa thất nghiệp,muốn cố lắm mà kô cố được,tiền nợ ở nhà vẫn chưa trả xong.mình lại di chuyển lên vùng hamamatsu ở nhờ nhà người bạn mình,vừa lên được buổi sáng bạn gái mình đã dt kêu mình về chỗ bạn gái mình ở,cô ấy kô muốn mình đi xa,đến sáng hôm sau có người dt với mình kêu newkan vừa đến hốt trọn nhà đó rồi,chỉ duy nhất 1 người chui xuống hầm nhà là thóat được,vậy là mình đã thoát nạn thêm một lần nữa.Xem chừng thương thằng em đen đủi quá,các anh mình quen dã chạy đôn chạy đáo tìm việc cho mình,lần này để thuận buồm xuôi gió các anh ấy đã cho mình mượn cái hộ chiếu giả để mình dán đè ảnh mình lên rồi đi xin việc,mình vẫn còn nhớ đó là một buổi chiều tháng 3 mình đã đuợc gặp ông giám đốc,một người nhật mà theo mình là một người cực tốt,ông đã nhận mình vào làm cùng với ổng,ổng kô có cty riêng mà chỉ chuyên nhận công trình để làm,một công việc rất vất vả,vừa là giám đốc,vừa là người làm luôn ổng đã dạy cho mình công việc,dạy cho mình cách sống và tồn tại trên đất nuớc nhật.thật sự kô bao giờ mình nghĩ lại có người tốt với mình như vậy,ổng dường như biết mình kô giấy tờ,dường như hiẻu được hoàn cảnh của mình,đi với ổng được 3 tháng ổng thuê nhà riêng cho mình ở trả mình 1sen5 một giờ làm,dường như cũng biết được mình kô giấy tờ, nếu di chuyển hoặc đi làm công trình nhiều sẽ bị phát hiện nên ổng đã giới thiệu mình với anh trai ông ấy,có một công trường ở nagoya,hai anh em ổng tạo mọi điều kiện để giúp mình,tất nhiên trên cty mình vẫn phải giấu kô để ai biết mình kô giấy tờ,sợ ảnh hưởng đến cty,ngày làm 8h được 1 man3 mình đã sớm trả xong nợ,đến đúng tròn 3 năm ngày mình bước chân sang Nhật,mình đã xin về nước,nợ nần đã trả xong,còn món nợ danh dự nữa,mình quyết phải trả nốt,mình ra xin về và kể mọi chuyện cho người ở cục quản lý xuất nhập cảnh,trình độ tiếng Nhật có hạn nên kô biết họ có hiểu được hết kô nữa,chỉ biết họ khuyên mình nên về và nói mình sẽ bị cấm sang Nhật trong vòng 1 năm,sau đó muốn sang lại hay kô là tùy thuộc vào khả năng của mình,lại nói về hai anh em ông giám đốc,họ kô muốn mình về tẹo nào,thời gian mình ở với họ vỏn vẹn được hơn 1 năm,tuy ngắn nhưng đã gắn kết được mình với họ,với các thành viên trong cty,mỗi một người dường như là sức sống của cty vậy,họ kô muốn mình về,nhưng trong lòng mình vẫn kô thể nói cho mọi người nghe rằng mình là đứa sống bất hợp pháp ở Nhật được,hơn nữa người Nhật họ ghét nói dối lắm,mình chỉ dám nói mình đã hết hạn visa và mình phải về,thực đáng tiếc nhưng mình kô muốn làm kẻ phải nói dối mãi nữa,hiện nay mình đã về nước,bao chuyện cũ mà nguời phiên dịch đó gây ra cho mình mình đã quên hết,suy cho cùng cũng la lỗi ở mình nữa,kô nên đổ lỗi cho ai khác phải kô các bạn,
mình viết bài này cho những ai đã và đang có y định đi lao động hợp tác đề phòng cẩn thận,đừng để bị đưa vào tình thế đi kô được mà ở cũng kô xong như mình ha,chúc các bạn thuận buồm xuôi gió
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

tới bác kamikaze:
xin lỗi bác em kô định spam bài,là một thành viên mới,em rất vinh dự được tham gia vào diễn đàn,xin phép bác cho em được đóng góp để xây dựng diễn dàn ngày một tốt hơn
bác nào có nhã ý có thể dịch hộ em bài viết này ra tiếng Nhật được kô,em muốn gửi qua đại sứ quán Nhật ở việt nam để họ có thể thông cảm phần nào với tu nghiệp sinh kô ạ
 

YukiSakura

Tia nắng mặt trời
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

Mà sao lại có chuyện lượm đồ ỡ thùng rác lại bị bắt được nhỉ Vô lý quá!
 

kamikaze

Administrator
Tình ngay lý gian.
Trước khi qua Nhật trong thời gian giáo dục định hướng và sau khi qua Nhật trong thời gian đào tạo tập trung, tất cả tns đã được căn dặn là "không sờ vào đồ người khác dù là rác hay là gì đi nữa". Do đó bạn "sờ vào đồ" người khác cũng đồng nghĩa với việc bạn phạm vào hợp đồng rồi.

Ở Nhật khác với Việt Nam. Luật là luật nên không thể phái biểu "Mà sao lại có chuyện lượm đồ ỡ thùng rác lại bị bắt được nhỉ Vô lý quá!" được. Dù rác cũng có chủ nhân của nó.

Có nhiều trường hợp qua lượm xe đạp ở bãi rác bị cảnh sát bắt và kết quả là về nước vì tội "ăn cắp".

Nói tóm lại là không nên đụng chạm vào đồ người khác vì không biết chuyện gì sẽ xẩy ra cả.

Chuyện trên đây cũng có một lý do là do tiếng Nhật của anhforever chưa đủ giỏi để giải thích cho những người đến bắt bạn thôi. Nếu đủ khả năng để giải thích thì chuyện sẽ khác.

@anhforever: không có vấn đề gì đâu. Cố gắng chia sẻ kinh nghiệm với người khác là rất quý.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

santa

New Member
Bạn đừng quá bi quan như vậy.Nếu như bạn sống và học tập tốt ở Việt Nam thì bạn có khả năng sống và học tâp tốt hơn nếu ở bên Nhật.Cuộc sống luôn có hai mặt và có người tốt và người chưa tốt bạn ạ. Khi tôi qua đó sống và làm việc hơn 3 tháng thì nhận được sự giúp đỡ hầu như từ người Nhật là chính mặc dù chủ nhật hàng tuần tôi đều gặp người Việt mình ở nhà thờ Himeji.Tôi đã từng chịu ơn rất nhiều người Nhật nhưng cũng có người Nhật thô lỗ và có ý định dùng tay chân để nói chuyện với tôi.Cũng có những người bệnh hoạn quấy rối tình dục mà tôi là nạn nhân đi xe buýt. Nhưng số loại người này rất ít so với hàng trăm người mà tôi may mắn được gặp và làm việc với chung với họ. Nhưng điều quan trọng là chúng ta phải biết đầu là người tốt để kết bạn, để giúp đỡ lẫn nhau và nhìn vấn đề một cách khách quan ở nhiều góc cạnh khác nhau.Hãy nhìn cuộc đời với đôi kính màu hồng bạn nhé và may mắn sẽ mỉn cuời với bạn.:matroi::cheers: (Tôi nghe giang hồ đồn đại rằng nếu ai được sinh ra và lớn lên ở Việt nam thì có khả năng chịu đựng, tồn tại và thích nghi với mọi nơi trên thế giới.) Như vậy bạn có thể yên tâm mà đi Nhật được rùi đó.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

kamikaze

Administrator
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

Santa nói đúng rồi. Ở đâu cũng có mặt tốt, mặt xấu của nó. Nhật Bản không phải là thiên đường nhưng cũng chẳng phải là địa ngục. Vấn đề quan trọng có lẽ là "Nhập Gia Tùy Tục" . Có nghĩa là khi qua Nhật thì không nên mang theo quan niệm "Việt Nam là như thế này nên ở Nhật cũng có thể làm như thế kia".. Mà hãy quan sát, tìm hiểu xem ở Nhật mọi thứ như thế nào và học cách "bắt chước" người Nhật.


Ngoài ra, khi không chắc chắn về chuyện gì đó thì không nên làm. Và, khi đã làm thì chắc chắn là sẽ dám gánh chịu trách nhiệm về chuyện đó.

Đa số những người VN qua đây và ôm tủi ôm hận về nước là vì một số lý do sau:
-Quá hình tượng hóa Nhật Bản trước khi qua đễ rồi bị lạc lõng sau khi qua.

-Thiếu hiểu biết về Nhật Bản, về những kiến thức cần thiết để tồn tại ở Nhật(Cái này một phần có trách nhiệm của những người làm công việc đưa người VN qua Nhật không giải thích kỹ trước khi đưa người qua) và một phần trách nhiệm của người lao động là nghe giải thích nhưng chỉ ngha cho có lệ và sau khi qua thì quên hết.

Thời gian ở Nhật mình cũng gặp không ít người tốt (là người Nhật) và cũng chạm trán với không ít những người Nhật không ra gì. Nói chung ở đâu cũng có ngừơi tốt kẻ xấu. Do đó mongthuy không phải lo lắn lắm đâu.

Nếu nhìn nhận một cách khách quan thì xã hội Nhật công bằng hơn cả Việt Nam đấy. Người cố gắng và có năng lực sẽ được đánh giá và kẻ bất tài sẽ bị xã hội loại bỏ. Ngoài ra ở Nhật cũng ít có những trườn hợp thăng tiến nhờ tiền bạc, có bằng cấp nhờ quen biết v.v....
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

poscher911

New Member
Rất cảm ơn bac anhforever đã chia xẻ câu chuyện của mình cho bậc đàn em đã và đang có suy nghĩ đến con đường giống như bác ngày trước. Tuy nhiên theo quan điểm cá nhân của em thì sống và lao động ở nhật không chỉ có những gam màu như vậy vì vậy rất mong các bác khác - những người đã từng là tns - hãy chia sẻ nhiều hơn nữa để giúp chúng em có thể biết nhiều hơn nữa về những gì phải đối mặt khi đi theo dạng tns.Thật sự mọi cái đều có cái được, cái không được nhưng nếu biết tường tận và vượt qua những cái không được thì có lẽ chúng ta sẽ thành công cho dù có thể là cực khổ.
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

kamikaze ơi bác có thể dịch hộ em bài này ra tiếng nhật được kô.em muốn gửi qua cho giám đốc của em để nói lời xin lỗi vì em đã nói dối được kô ạ,nếu được bác gửi vao thùng thư cho em nhé [email protected]
cảm ơn bác nhiều lắm
 

kamikaze

Administrator
@anhforever,
Chờ từ từ nhé vì tuần này đang có quá nhiều việc phải làm chưa bỏ công ra dịch được. Có ai trong đây rảnh thì dịch hộ 1 đoạn đi nhé bà con.

Dịch tạm 1 đoạn
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

giúp dùm em với bác nhé,tại vì chuyẹn nay có liên quan đến em nhiều lắm bác ạ,em cảm ơn bác nhiều lắm
 

hoanda

New Member
sau khi em doc song nhung tam su cua ban anhforever
that su minh cam thay o cuoi con duong luon co mot loi thoat va ong troi da cho anh 1 con duong
nhung ma chac la co nhung so phan con chua duoc ong troi chi loi
em cau mong cho tat ca TNS noi chung va nhung ai bi vao tinh huong cua anh anhforever bay h se it di va dan dan ko con nua
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
kamikaze ơi cảm ơn anh nhiều lắm nha,anh biết sao kô,ông giám đốc của em đang có ý định bảo lãnh cho em qua trở lại để làm cho ổng anh a,mà hồi đó em kô dám nói ra sự thật là em trốn,nên em muôn nhờ anh dịch hộ để em gửi sang cho ổng hiểu,dù kô được đi nữa em cũng kô phải hối hận vì đã nói dối ổng
 

kamikaze

Administrator
Không có gì. Anh sẽ dịch và nếu em đồng ý anh sẽ gửi cho một số cơ quan ngôn luận bên này xem phản ứng của họ thế nào. Tất nhiên là trong trường hợp này nên chỉnh sửa một phần nội dung cho thích hợp.
 

maylangthang

New Member
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

Khi nào gửi và được đăng thì anh Kami nhớ thông báo rùng beng lên cho bà con xa gần biết với nhé. Vì đa số ít đọc được báo nhật và cũng không hay xem báo của Nhật nên không biết, nhất là em. Hy vọng một ngày gần nhất bài dịch của anh sẽ được đăng lên trang nhất.
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

chỉnh sửa cũng kô sao anh ạ,em lo người cty cũ đọc họ sẽ hiểu và làm khó dễ mình ấy anh ạ.tại tiếng nhật mình kô biết mấy,thêm vào đó luật pháp của họ khác mình,họ lai kiện mình vu khống họ thì sao nhỉ,lúc đó có phải em lại làm phiền đến anh rồi kô,nếu cần em có thể đứng ra làm chứng đc,tay em vẫn còn nhiêùu vết sẹo khi bỏ trốn ma,nhiều n bạn của em cũng có thể làm chứng cho em.cái người phiên dịch hồi đó còn kêu với mấy người em quen cùng hiệp hội là em đụng phải mafia nhật nên mới thế mà,nghĩ đi nghĩ lại thì mafia nó chấp làm gì cái đứa ngoại quốc đi nhặt rác bẩn đúng kô anh
 

@.ca

New Member
Ðề: chuyện của tu nghiệp sinh

Câu chuyện rất cảm động ! thấy thương bạn quá .
 

hoanda

New Member
chuyện này hok biết thật ko nhỉ độc đọc xong mà em thấy sờn gai ốc.có lẽ bỏ ý định đi TNS
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top