Bàn về việc "làm việc thông qua giới thiệu"

Bàn về việc "làm việc thông qua giới thiệu"

5928562.JPG
Ở đây chắc mọi người ít nhiều đều đã có dịp làm việc với người Nhật thông qua giới thiệu của ai đó hoặc được người Nhật nhờ để tìm người giúp họ nhỉ?

Thông qua giới thiệu trước hết là để tìm kiếm sự an tâm cho đôi bên và nhờ thế mà làm việc với nhau sẽ suôn sẻ hơn. Thế nhưng, bên cạnh đó cũng có khá nhiều phiền phức và khó chịu.

Không biết có phải xui xẻo hay không mà trước giờ Lo toàn gặp phiền phức khi giới thiệu người dù là đã suy nghĩ, chọn lựa và trao đổi thật kĩ lưỡng. Đến nỗi bây giờ khi được ai đó nhờ giới thiệu người là sợ luôn, không dám giới thiệu nữa.

- Gần đây mình có giới thiệu 2 kouhai cho một thầy người Nhật. Công việc là hằng tuần viết bài, được người Nhật chỉnh sửa và đăng lên website của Nhật. Cũng là 1 cơ hội để luyện viết sakubun nhưng ban đầu thì có vẻ ‘muốn làm’ nhưng dần dần thì chẳng thấy viết gì mấy. Và cái không hay nhất là không viết nhưng cũng không mail liên lạc để báo lý do, xin lỗi,....

Trước đó mình đã làm công việc này thông qua giới thiệu của 1 sempai và sau đó thầy nhờ để tìm người tiếp tục nhưng lần này đến thời điểm thầy tìm người viết mới thì thầy không hề liên lạc với 2 em kia. Và có lẽ rằng 2 em này đã làm mất cơ hội của những kohai khác rồi...

-Lúc trước cũng đã giới thiệu một số người muốn tìm việc ở Nhật cho người quen. Ban đầu đã giải thích rõ về các điều khoản và họ đã đồng ý hết mới nhận CV của họ nhưng khi tiến hành thì họ bỏ ngang với những lý do như không muốn tốn chi phí, không muốn đi nữa, tự nhiên thấy nghi ngờ và thậm chí quay ra chê bai mức lương thấp, ... Thế là mất 1 khoảng thời gian để trao đổi qua lại, tốn công tốn sức nhưng rồi khi họ bỏ thì cứ im luôn và không có 1 tin nhắn hay email thông báo nào!

Nói chung là bực mình vô cùng! Mình đã nghĩ là khi ai đó được giới thiệu thì ít ra cũng nên làm sao đó để người giới thiệu mình không bị khó xử, không phải 'mang tiếng ' chứ nhỉ .

Mấy ngày trước cũng đã được người Nhật nhờ giới thiệu thông dịch nhưng sau khi suy nghĩ mấy ngày cũng đành phải từ chối khéo...


Đó là chuyện giới thiệu người. Còn chuyện được giới thiệu ít rắc rối hơn nhưng cũng không phải không có.

Có lần có 1 số lạ hoắc nhắn tin cho mình và bảo được chị A kia giới thiệu và nhờ mình đi dịch ngay trong buổi sáng đó, rất gấp, giờ k gọi điện được nên xin trao đổi bằng tin nhắn . Phí dịch, phí đi lại blah blah các thứ xong xuôi, kì kèo này nọ rồi hẹn giờ. Vì chị A kia khá thân với mình nên cũng nhận. Sau khi ủi đồ xong xuôi, chuẩn bị đi thì nhận được tin nhắn đã xong việc rồi, không cần mình đến nữa và xin lỗi,.... Lúc đó mình nghĩ nếu không để ý tin nhắn, cứ thay đồ, rồi đi luôn thì chắc sẽ bực bội hơn nhiều!


>>>Nhìn tới nhìn lui thì nhiều người Việt vẫn chưa biết nghĩ cho người khác, chỉ nghĩ đến lợi ích bản thân mình. Và đặc biệt khi ai đó đụng đến lợi ích của họ, cụ thể luôn là tiền bạc thì họ sẽ bộc lộ ra những điều mà trước giờ khó mà biết được. Thêm nữa là mất lịch sự, nhờ vả người khác thì nhẹ nhàng, đon đả, ...khi không thích hoặc ‘không được việc như ý họ’ thì 1 lời đàng hoàng cũng không nói được và thường là im luôn và biến mất!
---------------------------------------------------
Ai có kinh nghiệm gì thì kể ra đây cho mọi người nghe với nhé!
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Bình luận (17)

kamikaze

Administrator
Lý do thầy người Nhật không báo với hai em kohai kia khi tìm người mới nữa có nghĩa là thầy đã hoàn toàn mất lòng tin và không muốn "bị" hai em này giới thiệu cho 2 em khác còn tệ hơn nữa.

Nhiều người Việt có xu hướng khi cần thì rất nhiệt tình nhưng khi không cần nữa thì biến mất rất nhanh. Trong khi người Nhật thì lại xem trọng và đặt trách nhiệm nặng nề lên vai người giới thiệu nên nảy sinh ra khối việc để bàn.

Ngoài ra người Việt cũng có kiểu suy nghĩ dựa vào uy người giới thiệu (Kiểu xưng danh Do anh A, Chị B giới thiệu v.v....). Nói chung nếu không muốn rắc rối thì khi giới thiệu cho ai người nào đó nên nói rõ trách nhiệm đến đâu. Còn khi được ai giới thiệu cho người thứ ba thì không nên nể nang (người giới thiệu) mà nên nhìn vào đối tượng được giới thiệu để có cách cư xử thích hợp.

Còn khi bản thân được giới thiệu thì nên nghĩ cho người đã giới thiệu mình một chút xíu.
 

nhjp91

Moderator
Nhắc đến làm việc thông qua giới thiệu, mình cũng từng được giới thiệu và đã từng giới thiệu việc làm cho người khác.
Nhìn chung thì,

Đầu tiên, khi nhận được lời nhờ từ ai cũng cần xem xét xem việc đấy mình có giúp được không rồi hẵng nhận lời. Trường hợp mình nhận lời rồi thì để tránh phải từ chối khéo hay làm cho người nhờ mình bị thất vọng, bản thân cũng nên chú ý đối tượng "chọn mặt gửi vàng". Không phải ai mình cũng có thể giới thiệu được.
Có một điều mà mình vẫn đang làm, khi giới thiệu ai đó cho bên thứ 3 không phải giới thiệu xong là xong. Mình nên follow xem người mình "chọn mặt gửi vàng" làm việc ra sao, tình hình ổn không. Đây cũng là một cách để quan tâm người khác và cũng là cơ hội để mình kiểm tra lại xem quyết định của mình như thế có ổn không. Mình nghĩ vậy sẽ tốt hơn là giới thiệu xong là xong và không cần quan tâm gì nữa!
Nói chung, đi giới thiệu người cũng đau đầu, không đơn giản^o^

Thêm nữa, khi bản thân được giới thiệu thì nên có trách nhiệm một chút với "lời hứa" của mình mà cố gắng làm tốt công việc được giao. Nếu không thích hoặc cảm thấy không làm được thì tốt nhất không nên miễn cưỡng nhận lời ngay từ đầu để không khiến cả 3 bên bị khó xử và mất lòng tin của nhau.
Mình thấy người Nhật có một đặc điểm, họ rất trọng chữ "tín" nhất là trong công việc. Nếu để mất lòng tin ở họ một lần có nghĩa là sẽ mất đi lòng tin ở tất cả những lần sau.

Người Việt mình, mình chỉ xin nói một góc nhỏ thôi, nhiều người đặt lợi ích bản thân lên cao quá. Tóm gọn lại là "ích kỷ".
Nếu một cộng đồng tồn tại nhiều con tim "ích kỷ" thì sẽ khó lớn mạnh được. Đồng ý là ai cũng có ích kỷ của riêng mình, chẳng hạn khi yêu con người ta luôn ích kỷ? Nhưng nếu cứ nhỏ mọn và ích kỷ quá thì con người ta sẽ bị héo từ bên trong, dần dần khô đi. Vậy thôi!
Hồi xưa đi học bị "lợi dụng" 1 lần nên nhớ đời luôn. Và cũng học được luôn bài học của "thầy" ích kỷ. Nhưng từ đó mình cũng biết được vị tha là như thế nào. Nói vị tha thì nghe hơi to tát, thu nhỏ lại là "tha thứ" nhé.

Vì thế mà những ai đã từng được giới thiệu nhưng lại để người giới thiệu mình bị bẽ mặt thì có lẽ cũng nên nhìn lại bản thân một chút. Đặt mình ở vị thế người kia xem thế nào. Sẽ thế nào nếu bạn bị một người mình tin tưởng "phản bội" và khiến bạn bị "bẽ mặt"?
 

lonelyinsnow

Moderator
Nếu như nhiều người biết "nghĩ cho người khác " chỉ một chút thôi thì chắc những chuyện khó chịu sẽ được bớt đi một chút.
Và thường thì lý do biện bạch cho sự vô trách nhiệm là ngại, là vì không làm rồi nên không dám hỏi han hay mail gì nữa,....
Nói chung là toàn những lý do làm người khác phát bực!
 

kamikaze

Administrator
+Khi giới thiệu:
Nên nói rõ cho hai bên rõ là mình chỉ giới thiệu và không chịu bất cứ trách nhiệm nào cả.

+Khi nhận giới thiệu :
Không nên đòi hỏi người giới thiệu. Nếu nhận giới thiệu từ người Nhật thì nên suy nghĩ xem có nên nhận không hay không ? Khi đã nhận giới thiệu thì cũng nên nghĩ đến tình huống xấu nhất (là người được giới thiệu sẽ gây chuyện và sẽ ảnh hưởng đến cả người giới thiệu) để có cách phòng tránh .

+Khi bản thân được giới thiệu :
Nên nghĩ cho cả hai bên và đừng quên báo cáo cho người giới thiệu một câu dù kết quả ra sao .

Quy tắc chung: Nên nghi ngờ, "cảnh giác cao độ" và luôn nghĩ đến tình huống xấu nhất.
 

lonelyinsnow

Moderator
Quy tắc chung: Nên nghi ngờ, "cảnh giác cao độ" và luôn nghĩ đến tình huống xấu nhất.
> Có vẻ rất là nguy hiểm nhỉ. :rolleyes:

Thật ra nói rõ thì đã nói rõ các thứ nhưng vấn đề ở đây là cách làm việc của người được giới thiêu. Trách cứ thì cũng không bị trách gì nhưng cách làm việc làm cho đôi bên khó chịu thôi.
(À, hay là người ta trách trong bụng nhưng k nói ra nhỉ :|)
 

kamikaze

Administrator
Tại chưa gặp thôi chứ có người sẽ trách và đổ vạ cho người giới thiệu hết đấy.
 

nhjp91

Moderator
Vì thế mà "mất lòng trước được lòng sau", nên làm rõ trước để tránh bị liên lụy vô cớ ^o^
 

sesshomaru

New Member
Vụ giới thiệu việc làm cho người quen bây giờ em cũng sợ lắm rồi. kể ra đây cho các bác biết thôi nhé! chuyện là vì tin tưởng nên giám đốc công
ty cũ nơi mình làm việc nhờ mình tuyển giúp kỹ sư từ việt nam sang, cũng vì nể nang chỗ quen biết nên mình cũng làm không công thôi, từ liên hệ, lo hồ sơ thủ tục đến việc đón sang lo chỗ ăn chỗ ở mình chẳng lấy một đồng phí đi lại nào lại còn tốn thêm tiền đi lên đi xuống nyuukan. Ban đầu mình cũng giải thích công việc rõ ràng và yêu cầu người đó khi đã sang đây phải làm cho công ty it nhất 3năm, nhưng có người thì được 1năm có người chưa được 1năm đã than thở là tốt nghiệp đại học đàng hoàng mà sang đây chỉ điều khiển máy và làm công việc trong xưởng nên không chịu làm nữa mà bỏ việc đi tìm chỗ khác không thèm nể nang mình gì hết, vừa muốn có tiền vừa muốn có công việc nhàn nhã. Bây giờ thì mình rút kinh nghiệm, không tuyển người quen nữa, đỡ lằng nhằng mà có khi mất uy tín với cả người Nhật đã tin tưởng mình mất uy tín với người thân bên Việt Nam ( vì bị mấy người được giới thiệu sang bên nay than ngắn thở dài là phải làm công việc vất vả hic hic).
 

lonelyinsnow

Moderator
Dạo này có cũng có dịp nói chuyện với vài người về chuyện giới thiệu này thì thấy là dù có giới thiệu người quen thân hay người không quen (biết thông qua người khác chẳng hạn) thì đều có rủi ro . Và tốt nhất là khỏi giới thiệu ai cho ai hết .
Nhiều khi cứ mong là người ta sẽ nghĩ cho mình 1 chút xíu thôi nhưng rốt cuộc là không có chút nào cả ...
 

nhjp91

Moderator
Hehe, Lo bi quan quá nhỉ
Mình thì nghĩ là, trong xã hội có người nọ người kia mà
Nhiều khi giúp được nhau thì nên giúp

Xã hội này giờ thấy nó bạc bẽo lắm, nên đừng để ý nhiều làm gì cho mêt.
Nhưng nếu cứ bơ hay không quan tâm thì giữa chúng ta lại tự dưng có một bức tường chắn vô hình nào đó
Biết đâu đấy trong lúc vội vã chúng ta vô tình đâm sầm vào nó thì sao :)

Đồng ý là ai cũng có suy nghĩ riêng của mình nhưng gắng làm sao để mình đừng xa nhau quá, nhỉ

Một ngày tốt lành nhé
 

lonelyinsnow

Moderator
Nhíp dạo này 'sến ' giống anh Jin ngố rồi :D
Đúng là có người này người kia nhưng ai biết được người nào như thế nào .
Nhíp thích vậy thì cứ làm vậy . Tùy mỗi người thôi . Hehe
 

haibantay

New Member
:oops: ai lường được chử Ngờ :rolleyes:.
:mad:Nếu biết vậy thì .......:eek:

Đất - Nước - Gió - Lửa -------------- tạo nên vạn vật. Nhưng vạn vật hình như là không giống nhau và muôn hình vạn vẽ.
Nhân - Lễ - Nghĩa - Trí - Tín ---------- tạo ra một con người. Nhưng .................
 

kamikaze

Administrator
Xin kể lại chuyện có thật vừa xảy ra cách đây vài ngày liên quan đến việc "giới thiệu người, giới thiệu việc".

Tầm tháng Tư năm ngoái có một người gửi liên nhờ giới thiệu việc tại Nhật. Người này trước đây đã làm việc ở Nhật nhưng lại bỏ về nước giữa chừng và sắp hết hạn tư cách lưu trú (visa) nên muốn quay lại Nhật tìm việc. Theo người này nói thì anh ta luôn giữ chữ tín và biết cần và nên phải làm gì v.v... Nói tóm lại là hứa rằng không làm phiền người giới thiệu.

Và, anh ta cũng nói rằng một khi đã được giới thiệu thì anh ta sẽ làm việc lâu dài chứ không có ý là chỉ để gia hạn tư cách lưu trú mà thôi.

Sau đấy thì tôi đã tìm được việc anh này qua Nhật làm việc sau đó là gia hạn tư cách lưu trú. Sau khi có tư cách lưu trú thì tôi cũng có nói với người này rằng "Không ai cấm nghỉ việc để chuyển qua nơi khác cả. Tuy nhiên, trước khi nghỉ thì báo trước cho tôi ít nhất là cũng một tháng để tôi báo công ty tìm người thay. Anh ta cũng hứa hẹn tỏ ra rất hiểu biết.

Thế nhưng, chiều tối 30 tết vừa rồi tôi được công ty liên lạc lại báo anh ta muốn nghỉ ngay (vào ngày hôm sau). Đúng là người này đã tặng cho tôi và công ty một món quà thật tuyệt vào cuối năm.

Tất nhiên tôi không giật mình và cũng không bị bất ngờ vì tôi đã đọc trước được ý nghĩ của anh ta. Vì thế, khi tiến hành làm giấy tờ tôi cũng đã thu phần chi phí tối thiểu cần thiết để tránh rủi ro.

Điều tôi muốn nói ở đây là khi giới thiệu ai đó thì cần phải suy nghĩ đến tình huống rủi ro và cần phải "đa nghi" một chút để phòng rủi ro bất trắc về sau.
 

lonelyinsnow

Moderator
Lâu quá k viết gì vào đây. Sẵn lúc rảnh tay Lo kể chuyện cho vui.

Chuyện cũng khá lâu rồi nhưng dạo này có nhiều chuyện khác làm mình nhớ ra.

Chuyện bạn A

Có bạn A cùng lớp cấp 3 với Lo tốt nghiệp đại học xong đi học đâu dc vài khoá tiếng Nhật rồi muốn đi Nhật du học nên nhắn hỏi Lo. Mình cũng nhiệt tình chỉ giúp chỗ của 1 chị làm ở trường tiếng Nhật mới mở văn phòng tại VN. Mình cho địa chỉ, số điện thoại liên lạc xong còn dẫn bạn ấy đến chỗ chị kia để dc hướng dẫn tận tình. Chị ấy biết là bạn mình nên cũng chỉ cho đủ thứ, giải thích đủ kiểu. Còn bạn này sau khi nhận tờ giới thiệu thông tin trường chẳng chịu đọc để hiểu mà cứ hỏi lại những thông tin trong đó. Rồi không những thế còn hỏi những câu ngớ ngẩn kiểu như ở Nhật có mua dc xe đạp không? Có mua dc điện thoại không?...Cứ như đi Nhật là lên rừng vậy! Việc làm thêm thì hỏi có việc nào dc ngồi văn phòng không? ...Và bạn hỏi miết tới qua giờ cơm trưa của văn phòng chị kia luôn và mình phải bảo thôi. Sau đó khi về mình cùng đi với bạn ăn trưa, bạn ấy hỏi mình với ý là:Sao chị kia nhiệt tình vậy. Chi phí du học có cả tiền tư vấn trong đó phải không? Lo có dc gì không?

Nghe tới đây Lo thấy mắc mệt rồi và đã hiểu ra thì ra mình giúp vậy chắc là để nhận dc tiền bạc gì chăng? Và mình có trả lời rõ ràng là chị kia làm công việc của chị ấy, nhận lương ở trường bên Nhật và chi phí các thứ đã ghi rõ trong bảng giới thiệu nếu đồng ý thì đi không thì thôi chứ mắc mớ gì thắc mắc những chuyện như vậy. Và mình thì chỉ muốn giúp 1 bên là sempai, 1 bên là bạn bè mình thôi và không nhận khoản chi phí nào cả.

Hôm đó Lo hết sức bực bội vì cảm giác như là đã bỏ thời gian, công sức làm chuyện vớ vẩn. Sau đó bạn kia cũng chẳng đi Nhật và cũng không thèm báo cho mình biết mà lại báo cho một bạn khác(hôm đó cũng đi cùng). Thế là mình lại phải tự liên lạc với chị kia thông báo dù hôm đó trc khi về chị ấy đã dặn sau khi bàn với gia đình có quyết định đi hay k thì cũng nhắn chị ấy biết.

Thật là khổ thân Lo quá nhỉ...:(
 

kamikaze

Administrator
Nhiều người Việt có những thói sau nên mới ra nông nỗi:

+Ỷ lại, lười: Cái gì cũng muốn có người bưng bê tận tay mà không muốn động chân động tay. Giấy tờ tài liệu được soạn rất kỹ nhưng không thèm để mắt mà chỉ biết hỏi và hỏi.

+Tò mò ghen ăn tức ở vô cớ: Vì ghen tỵ và tò mò nên mới nghĩ ngay việc người giới thiệu được tiền hay không v.v..
Người nghiêm túc bình thường thì họ chỉ lo làm sao việc của họ (trường hợp này là du học) ổn là được còn ai thu bao nhiêu ai được bao nhiêu đâu cần để ý.

+Vô ơn, vô trách nhiệm, ích kỷ: Thế nên khi xong là xong không thèm báo lại hay gì cho người giới thiệu cả.
 

lonelyinsnow

Moderator
Bởi thế nếu lỡ nhiệt tình giúp những đứa như vậy tự nhiên thấy mình ngu hết sức.
Mà bình thường thì không có gì nhưng cứ đụng tới tiền bạc, lợi ích thì thấy rõ đc người đó thế nào.
Sau này, Lo bớt nhiệt tình lại, ai hỏi thì cho cái địa chỉ, mail gì đó cho tự liên lạc. Nhưng thường họ dc việc hay không cũng chẳng báo gì cả.
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top